l’odeur de la papaye verte

Saigon, dans les années 1950. Mui est une petite servante de dix ans venue de la campagne, née dans une famille au père volage et abandonnant. Dix ans plus tard, elle est devenue une belle jeune femme et a donné un enfant à son maitre. Il lui a appris à lire mais ici, dans les allers retours entre le jardin et la maison, la servitude et l’amour se mêlent inextricablement. Des âmes aux fleurs, des sentiments à la faune, tout est imprégné de l’humidité, de la chaleur et de l’odeur de la papaye verte. Caméra d’or au Festival de Cannes 1993.

xây tường BẰNG ĐẤT ĐỎ

một số kiểu nhà miền núi Xin cảm ơn quí bạn đọc. Bài viết được lấy từ tạp chí Xây-Dựng-Mới phát hành vào tháng giêng-1959. Một số hình ảnh trong bài đọc được từ các tư liệu khác nhau để tăng tính minh hoạ hơn.

Kiến trúc sư VÕ-ĐỨC-DIÊN

Ham học hỏi và say mê tiến bộ, suốt cuộc đời không lúc nào ông ngừng tìm tòi những đường nét kiến trúc độc đáo với những mầu sắc tươi trẻ.

Hoạ tiết

Từ sự vận động và kêu gọi của giới trí thức, văn nghệ trước làn sóng “xâm lăng” dữ dội của văn hoá Mỹ, chủ nghĩa hiện sinh, ….

n h à .. .

Sài-gòn vẫn âm ĩ chảy trong máu bao con người……

Tản mạn về đá mài – đá rửa: một vật liệu giản dị phổ biến trước 1975

Thập niên 60 – 70, Sài Gòn là một chàng trai trẻ thông minh và nhiều cơ hội du nhập văn hoá mới. Việc canh tân điều kiện ở và việc giữ được cốt tính căn bản của dân tộc vẫn luôn là mối băn khoăn hàng đầu của các kiến trúc sư thời bấyPoursuivre la lecture de « Tản mạn về đá mài – đá rửa: một vật liệu giản dị phổ biến trước 1975 »